Pages

Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012

Để diễn thuyết tốt trước đám đông




Diễn thuyết tốt trước công chúng

Một số cá nhân đặc biệt có khả năng kết hợp từ ngữ và cảm xúc làm một. Đây là khả năng trời phú cho họ. Nhưng điều đó không có nghĩa là những người khác không thể học cách cải thiện kỹ năng diễn thuyết trước đám đông.



Trong một bài nói chuyện gần đây tại hội thảo lãnh đạo lần thứ 11 của Trường Wharton School, Richard Greene, chuyên gia đào tạo kỹ năng diễn thuyết trước đám đông đồng thời là tác giả cuốn sách "Những từ làm rung chuyển thế giới: Kỷ niệm 100 năm các bài phát biểu và các sự kiện không thể quên" đã đề cập đến đề tài “Phát triển tài năng lãnh đạo”.

Trong khi chỉ một số ít người có khả năng trời phú trong diễn thuyết ví dụ như Martin Luther King, Greene cho rằng đa số mọi người chưa bao giờ được đào tạo bài bản về kỹ năng này. “Đây là một quá trình và một nhân viên bình thường chỉ cần một chút quan tâm, sự tập trung và dành thời gian cho nó, là có thể học hỏi được bộ kỹ năng này”, Greene nói.    

Nhiệm vụ đầu tiên của một diễn giả là nhận ra được mục đích của bài phát biểu, cho dù là phát biểu trước vài khách hàng tiềm năng hay trước hàng ngàn khán giả. "Nói trước đám đông cũng chỉ là một cuộc trò chuyện về cái gì đó mà bạn có hứng thú với với một vài người bạn, chỉ khác ở chỗ là bạn đang đứng mà thôi," Greene, người đã đưa ra khuyên cho các CEO trong danh sách  Fortune 500, đồng thời là nhà tư vấn về diễn thuyết cho các tổng thống, các thủ tướng, và vào năm 1996, đã từng là thày dạy của công nương Diana, nói.

Một trong những cạm bẫy lớn nhất dành cho các diễn giả khi truyền đạt thông tin là coi bài thuyết trình của mình như là một cuộc trình diễn. "Điều đó làm người ta dễ trở nên lo lắng và khi đó người ta chỉ nghĩ  “tôi muốn mọi người biết tôi khôn khéo thế nào và tôi biết nhiều đến mức nào" Greene nói.

Những người thuyết trình tốt nhất hiểu rằng việc nói trước đám đông không phải một cuộc trình diễn mà là tạo ra sự kết nối với những người khác. Greene lập luận: "Tổng thống Franklin Roosevelt đặt tên cho chương trình hàng tuần phát trên radio của ông là gì? Không phải là "Bài phát biểu" mà là "Chuyện phiếm". Ở thời của Franklin Roosevelt, radio là một công nghệ mới và vị tổng thống này biết rõ công nghệ này là một phương tiện rất tốt để kết nối với mọi người”.         

Greene khởi nghiệp bằng công việc của một luật sư, nhưng đã trở thành chuyên gia tư vấn về kỹ năng thuyết trình trước đám đông sau khi bị chinh phục bởi khả năng thuyết trình của diễn giả tài ba Tony Robbins. "Khả năng làm việc với đám đông của Tony Robbins thật vô song và tôi đã học hỏi được nhiều điều từ ông”. Green nhận ra rằng đối với ông công việc diễn thuyết còn thú vị hơn nghề luật sư nhiều.

Ông cho rằng: Tính xác thực có thể thuyết phục người nghe rằng bạn đang mang đến một cái gì đó độc nhất vô nhị". Khi đang cố gắng tiếp thị một ý tưởng, một sản phẩm hay một dịch vụ, bạn phải trả lời hai câu hỏi do khách hàng đặt ra, đó là : ”Cái gì làm cho bạn trở nên đặc biệt khi được so sánh với những đối thủ của các bạn? Và tính duy nhất đó của bạn có lợi cho khách hàng như thế nào?".         

Greene đưa ra một số mẹo thực hành nhỏ, bao gồm khả năng quan sát “sự khác nhau giữa một diễn giả tốt và một diễn giả vĩ đại nằm ở chỗ biết cách ngắt giọng đúng lúc". Ông đưa ra dẫn chứng về bài phát biểu của một diễn giả nổi tiếng: "Ông này nói, 'Tôi có một giấc mơ' - ngắt giọng, ngắt giọng, ngắt giọng- 'một ngày nào đó'- ngắt giọng, ngắt giọng, ngắt giọng - 'dân tộc này sẽ trỗi dậy…’. Vị diễn giả này không nói cả câu một cách trơn tru mà nói từng từ một".         

Những công cụ đơn giản khác bao gồm thực hiện tiếp xúc bằng mắt với các khán giả, thậm chí trong một khán phòng lớn; thiết lập mối quan hệ ngẫu hứng thông qua việc đi lên phía trước bục diễn giả; và điều khiển âm thanh giọng nói với nhịp điệu biến đổi. “Đây là tất cả những mẹo nhỏ nhưng rất hiệu quả", Greene hàm ý rằng với một chút ít huấn luyện, đào tạo, đa số những diễn giả có thể cải thiện được khả năng diễn thuyết của mình.

Tất nhiên, một số kỹ năng là món quà do tự nhiên ban tặng, Greene thừa nhận, giọng nói vang vọng, trầm ấm và hấp dẫn là một trong những quà tặng đó. Người từng giữ vị trí chủ chốt của CBS New, Walter Cronkite đã thu phục sự tin tưởng một phần nhờ giọng nói sâu, âm vực rộng của ông ta, ngược lại, người đã từng được chỉ định đứng đầu đảng Dân chủ Hubert Humphrey đã thất bại trong cuộc bầu cử tổng thống vào năm 1968 một phần là do giọng nói của ông ta rin rít và khó nghe.         

Còn trong cuộc đua tranh cử tổng thống Mỹ hiện thời, Greene dự đoán rằng Mitt Romney sẽ chiến thắng và sẽ là người đại diện cho đảng Cộng hòa, và Barack Obama sẽ đại diện cho đảng Dân chủ vì cả hai đều có khả năng giao tiếp mạnh mẽ.

Ông cho rằng, việc thăng tiến trong sự nghiệp chính trị của Obama là nhờ vào bài thyết trình quan trọng của ông ta trong hội nghị của đảng Dân chủ vào năm 2004. “Nó không có vẻ như là một bài phát biểu chính trị thông thường”, đúng như những lời trong bài phát biểu đó của ông ta: “Tôi không đọc một bài phát biểu mà chỉ thực hành giao tiếp mà thôi".         

Cuối cùng Greene đã đưa ra lời khuyên gói gọn trong một câu: "Phát biểu không phải dành cho chính diễn giả." Greene lại lấy Luther King làm ví dụ. Điều mà Martin Luther King quan tâm nhất là cách đưa ra thông điệp của mình chứ không hề lo lắng về việc trông hình thức bề ngoài của mình như thế nào.